"Nhỏ" ngày xưa - Thầy Nguyễn Quang Trung

  • PDF.InEmail

“NHỎ” NGÀY XƯA

Nguyễn Quang

 

Giọt café nào đắng

Trên môi khô xanh xao

Từ em, đôi răng khểnh

Khuấy tình ta hư hao

 

Bọn tôi là năm đứa bạn thân Nam, Hoạt, Sĩ, Lân, Trung. Lúc đó trong mắt Nhỏ Ngân nếu sắp một hàng Nhỏ chẳng biết chọn ai?

Nhỏ vẫn gọi chúng tôi: năm hoàng tử của lớp 12C2. Chúng tôi quen nhau từ những năm vào học lớp 10 với cùng sở thích Toán, Lý, Hoá - ban C.

Sau hai tuần học, dưới sự dẫn dắt của thầy giáo chủ nhiệm Nguyễn Hoàng Anh, lớp học của chúng tôi đã bắt đầu khởi sắc. Người đã thổi vào lớp học năm cuối cấp của chúng tôi một luồng sinh khí mới. Đó là không khí học tập sôi nổi của cả lớp chúng tôi. Đặc biệt từ khi Nhỏ lớn dần, đã biết thẹn thùng trong bộ áo dài màu trắng và bắt đầu thiện cảm với chúng tôi. Sau tiết chủ nhiệm tuần thứ hai, ngôi thứ của chúng tôi đã được phân định rõ ràng. Thằng Sĩ toàn diện hơn với ba môn toán - lý - hoá được thầy chọn làm lớp phó học tập. Thằng Lân với biệt hiệu Lân “lượng” bởi nó giải toán lượng giác rất nhanh, (anh nó dạy toán và cho nó mượn rất nhiều sách hay mà chúng tôi vô cùng "ghen tỵ") được bầu chọn là lớp phó văn thể mỹ. Nó có giọng hát thật hay và đôi mắt đen tròn, điển trai với mái tóc để dài bồng bềnh trông rất "nghệ sĩ". Thằng Nam chậm nhưng rất chắc chắn mỗi khi làm bài. Điểm số của nó bao giờ cũng nhỉnh hơn chúng tôi. Hoạt "láu" đúng như tên gọi của nó, rất nhanh nhẹn và hoạt bát. Nó là trung tâm của mọi bất ngờ về sau này khi chúng tôi đã hoàn thành chương trình đại học. Tôi “hiền”  hơn bọn nó nhiều, tôi còn một biệt danh nữa chúng nó gán cho tôi năm còn học 11: Trung "giò lái" bởi có lần đùa vui cái giò lái vô tình của tôi đã làm bay mấy miếng da tay của thằng Thành cùng lớp. Tôi được chọn là cán sự môn hoá sau hai lần lớp được kiểm tra. Thầy khen tôi trình bày bài gọn và chắc chắn. Không biết thầy giáo chủ nhiệm (thầy chủ nhiệm chúng tôi dạy môn hoá) có bênh vực tôi không? Có thể thầy nghĩ tôi là đứa siêng năng, có thể trợ lý lâu dài cho thầy. Tôi còn một nhiệm vụ nặng nề hơn với hai thằng Sĩ, Lân "quỷ quái" mỗi khi có tiết kiểm tra tập làm văn hai tiết. Tôi phải hoàn thành nhanh hai mở bài và lén chùi cho chúng nó trước khi làm bài cho mình. Tôi là học sinh khá môn văn của lớp - môn mà Nhỏ N rất "ghen tỵ" với tôi, Nhỏ thường hay chỉ trích tức bực với tôi vì lúc nào điểm văn Nhỏ cũng xếp sau tôi, chính vì bị Nhỏ chỉ trích nên tôi càng thích chứng tỏ cho Nhỏ thấy rằng môn văn không phải là của Nhỏ. Còn bọn chúng tôi phải bái phục Nhỏ là “sư phụ ” môn học tiếng Anh. Bởi vậy mỗi lần tức bực Nhỏ thường “xổ” cho chúng tôi nghe một tràng English: "Wait   and   see!" ("hãy đợi đấy!"). Chúng tôi mù tịt, chỉ biết cười trừ.

Năm học cuối cấp là năm học để lại cho chúng tôi nhiều ấn tượng về thầy giáo chủ nhiệm, về Nhỏ N - một cô bé thật dễ thương, cũng có thể gọi Nhỏ là thành viên thứ sáu của nhóm chúng tôi. Từ khi có Nhỏ, năm chúng tôi học chăm hơn, hăng hơn. Chúng tôi có một quy ước đã trở thành điều lệ :

- Độc lập trong học tập nhưng chỉ độc lập ba môn toán, lý, hoá. Những môn còn lại có thể "hỗ trợ" nhau khi có "thời cơ".

- Không được "đùa dai" với Nhỏ mà không được phép của nhau.

Điều một chúng tôi thực hiện được, nhưng điều hai đến học kỳ hai đã bị huỷ bỏ, mỗi chúng tôi đã tự "phá vỡ" hợp đồng khi nào không hay biết .

Ai cũng biết rằng chúng tôi chỉ còn rất ít thời gian bên nhau và sợ rằng một ngày kia chúng tôi sẽ xa Nhỏ. Chúng tôi đã học tập thật chăm vì Nhỏ. Chúng tôi càng thân hơn với nhau cũng vì Nhỏ. Kỷ niệm của chúng tôi muôn màu muôn vẻ. Tuổi học trò chúng tôi trôi qua êm đềm như dòng Trà giang phẳng lặng. Để mỗi chiều chúng tôi lại được đạp xe bên nhau qua cầu Trà Khúc dài hơn cây số, được ngắm hoàng hôn bên bờ xe nước, được nhìn mây mờ xa xa, nhìn khói lam chiều lượn lờ dưới chân đồi Thiên Ấn.

Chúng tôi là những đứa trò ngoan Trường Cấp ba Trần Quốc Tuấn, ngôi truờng nằm ngay trong lòng thị xã, thật thơ mộng. Hai dãy lầu nằm che dưới hai hàng cây cổ thụ già nua thẳng tắp, góc xa xa cuối sân trường có cây phượng già quanh năm rợp mát, nơi đó Nhỏ thường ngồi để mà mơ ước, vẩn vơ.

Vì sao gọi là Nhỏ. Vì Nhỏ nhỏ nhất lớp, phát biểu trả bài nhỏ nhất lớp. Đặc biệt Nhỏ "dễ thương" nhất lớp. Chúng tôi có thể kể về Nhỏ say sưa hết cả một buối chiều không biết chán. Nhưng lại đỏ mặt ngượng ngùng khi được “ghép đôi“ với Nhỏ. Với chúng tôi Nhỏ còn một biệt danh khác “Nhỏ - nhõng nhẽo”. Vì Nhỏ không thích “đùa dai “.

Có lần tan học 1,2,1 - 1,2,1 chúng tôi - năm đứa - theo chân Nhỏ về đến tận nhà. Nhà Nhỏ khá đẹp trên đại lộ Quang Trung, nằm hiền hoà dưới hai tàng cây ngọc lan xinh xắn, bông của nó màu trắng đục nằm xen kẻ trong từng chồi lá xanh non, đêm đêm toả mùi hương thơm cả một góc đường.

Với chúng tôi Nhỏ vẫn là cô bé thật giản dị, thật chân chất và sống chan hoà. Trong nhóm chúng tôi thằng Hoạt nhanh lắm. Mỗi lần lao động xa, nó bao giờ cũng lân la gần Nhỏ. Có lần nó đã chở được Nhỏ trên một đoạn đường dài. Mặt vênh vênh. Chúng tôi ức lắm, nói chẳng thành câu.

Từ đó mỗi chúng tôi tự vạch cho mình một con đường riêng để đến với Nhỏ. Tiếp cận Nhỏ sao mà khó thế, biết nói câu gì đầu tiên? Chúng tôi chỉ mạnh miệng, mạnh mồm khi đoàn kết bên nhau để “đùa chọc” Nhỏ. Còn Nhỏ chẳng bao giờ làm “mếch lòng“ chúng tôi. Có lúc chúng tôi nghĩ Nhỏ sinh ra là để chia đều tình cảm của mình cho mỗi một chúng tôi, thứ tình cảm rất dịu êm, ngọt ngào có một chút hương vị của đồng quê vào mùa gặt.

Những ngày cuối cùng của năm học, cũng là lúc chúng tôi vùi đầu vào những trang sách chuẩn bị cho hai kỳ thi sắp đến, chúng tôi âm thầm lặng lẽ hơn, lo cái lo của tuổi học trò. Chúng tôi biết mùa chia ly đã đến rất gần. Cây phượng già cuối sân trường đã nở rộ hoa, những cánh hoa phượng đỏ chói chang dưới ánh nắng mặt trời tháng năm, lũ ve sầu đã bắt đầu râm rang tấu khúc nhạc buồn, hối hả.

Hôm liên hoan cuối năm, thằng Lân hát bài hát thật buồn :

Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn

Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương

Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu ?

Phút gần gũi nhau mất rồi

Tạ từ là hết người ơi...

Có ai đã từng nhặt hoa thấy buồn

Cảm thông được nỗi vắng xa người thương

Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi...

Nhìn Nhỏ kìa. Có bao giờ thấy Nhỏ buồn lâu. Giờ thì Nhỏ khóc thật rồi. Khóc thật lâu, như cơn mưa chiều rả rích. Những cặp mắt đổ dồn về Nhỏ.

Năm chúng tôi nắm thật chặt tay nhau. Nghe cay cay sống mũi. Trước mắt mình như có màn mưa. Chúng tôi muốn nói câu gì đó với Nhỏ, dù một lời thôi nho nhỏ - Nhỏ ơi, nín đi ! Bầu trời như tối sầm trong lớp học. Giọng thầy Giáo chủ nhiệm vẫn đều đều ấm áp. Thầy hát tặng chúng tôi bài hát: "Việt Nam - đường chúng ta đi" nhạc và lời Huy Du. Giọng thầy vang vang, buồn buồn có lúc thật trầm có lúc hùng hồn thúc giục: "Dặm đường xa ta đi giữa mùa Xuân, Ta đi giữa tình thương ...". Cuối cùng Thầy chúc chúng tôi đỗ đạt .

Đó là một mùa hè đầy cảm xúc. Nhỏ chính thức trở thành thành viên thứ sáu của nhóm chúng tôi. Đó là mùa hè trong lo âu hồi hộp dài cổ vì đợi chờ giấy báo Đại học. Đó là mùa hè mang theo cuộc chiến thầm lặng - công bằng - sòng phẳng giữa mỗi chúng tôi với Nhỏ. Đó là mùa hè chúng tôi biết rằng Nhỏ cũng đang rối bời - xao động.

Cái ngày quan trọng nhất cũng đã đến. Nhỏ là người đầu tiên nhận giấy báo ĐHNH thành phố. Mừng cho Nhỏ. Nhỏ và chúng tôi mừng rơi nước mắt.

Đêm đó dưới gốc ngọc lan nhà Nhỏ, chúng tôi là những khách mời đặc biệt được thưởng thức món chè đậu sen do chính tay Nhỏ chế biến cùng với mùi hương ngọc lan thoang thoảng. Chúng tôi nhìn thật xa xuyên qua kẻ lá nơi đó những ngôi sao đang chớp nháy ngộ nghĩnh, mỗi một chúng tôi mỗi dòng suy nghĩ. Còn Nhỏ, giá mà lúc đó biết Nhỏ đang nghĩ gì ?!

Những giây phút tĩnh lặng bên nhau thật quý giá - dù ngắn ngủi, mặc cho ngoài kia tiếng còi xe, tiếng rao mời về khuya ơi ới, râm rang .

Nam, Hoạt vào ĐHBKĐN, Lân đỗ vào ĐHHSNT, còn Sĩ đỗ điểm rất cao vào ĐHBK thành phố nhưng chẳng được một ngày nào bước vào giảng đường đại học vì một lý do khá nhạy cảm của thời bao cấp. Tôi là người cuối cùng trong nhóm nhận giấy báo vào ĐHSP theo tâm ý của cha tôi .

Chúng tôi chia tay nhau mỗi đứa một nơi từ dạo ấy, thỉnh thoảng mới nhận được tin nhau qua những lá thư ngắn ngủi vội vàng. Bốn mùa cây phượng già thay lá, bốn năm đại học trôi qua yên ả. Chúng tôi đã nhận việc trên mọi miền đất nước. Hoạt về công tác tại một trường trung cấp ở quê nhà. May mắn nhất là Nhỏ, cơ quan làm việc của Nhỏ chỉ cách nhà mấy đoạn đường đi bộ. Chúng tôi nhận được tin nhau nhiều hơn qua điện thoại, có vài lần gặp nhau nhưng chưa bao giờ đầy đủ .

Một năm sau đó được tin Nhỏ và Hoạt đã cưới nhau. Nghe nói đám cưới Nhỏ nhỏ thôi nhưng thật vui. Ba chúng tôi không về được chỉ kịp chúc mừng hạnh phúc. Còn thằng Lân sẽ mãi mãi không trở về sau một lần vượt biển .

Mừng cho Nhỏ và Hoạt. Cuộc chiến thầm lặng giữa năm hoàng tử và Nhỏ đã đến hồi kết thúc. Ngày xưa sắp theo một hàng, Nhỏ biết chọn ai? Còn bây giờ thực tế đã chứng minh trong cuộc chạy đua về đích tốc độ ngang nhau là chưa đủ mạnh, còn yếu tố thứ hai mạnh hơn nhiều, đó là “nhất cự ly” mới đến “nhì cường độ”

Tôi không phải nhà văn, tôi mơ làm thi sĩ để viết thật nhiều, thật nhiều thơ, để kể về một thời áo trắng, một thời dễ thương dễ nhớ, biết giận hờn ngu ngơ…

Tháng Chạp 2009

 5K

Số tài khoản ủng hộ Hội khuyến học:
Tên: Trường THPT Nguyễn Huệ
Số TK: 218 201 000 xyz
Tại ngân hàng NN&PTNT Quảng Nam
DANH SÁCH MẠNH THƯỜNG QUÂN
CỰU GIÁO VIÊN-HỌC SINH ỦNG HỘ

Xem tại đây: Danh sach cơ quan, cá nhân ủng hộ 20/11/2020 và 20 năm thành lập trường.

1. Công ty Hùng Hoàng Hoa: 10.000.000 VNĐ

2. Công ty Tấn Đức-Đà Nẵng: 20.000.000 VNĐ

3. Công ty sắt thép ThànhViệt: 2.000.000 VNĐ

4. Cựu HS Khóa 2000-2003: 6.500.000 VNĐ

5. Cựu HS Khóa 2006-2008: 3.000.000 VNĐ

6. Công ty TNHH gạch Đồng Tâm Nhất Nguyên: 5.000.000 VNĐ

7. Công ty Trầm Hương Hồng Ngọc: 15.000.000 VNĐ

Hội khuyến học nhà trường xin cảm ơn và ghi nhận tình cảm mạnh thường quân, các em Cựu HS. Chúc hạnh phúc và thành đạt!

Liên kết web

Hiện có 43 khách Trực tuyến

Gallery ảnh

Liên kết Portal mới

congelearning
tracnghiemonline1
csdlnganh
qoofice
solienlacdientu
tracuudiemthi
ooffice so
truonghocketnoi
facebookketnoi
tiengnoihocsinh

Liên hệ

logo_nguyenhue

Thầy Trần Văn Chương - Quản trị mạng
Tam Hiệp, Núi Thành, Quảng Nam
Tel: 0972.889345
Email: tranchuongnt@gmail.com

Thống kê

Các thành viên : 12
Nội dung : 588
Liên kết web : 120
Số lần xem bài viết : 2055553

Cấu hình bố cục

Hướng

Phong cách menu

Màu giao diện

TAVICO TOOLS