Hoài niệm - Cô Trương Thị Ái Nghĩa

  • PDF.InEmail

HOÀI NIỆM

Trương Thị Ái Nghĩa

Tôi rời Quy Nhơn vào một ngày tháng 7. Chiều hạ vàng nắng rực cả bước chân. Biển vẫn mặn và nồng nàn da diết. Vậy mà tôi phải xa.

Về quê. Ý tưởng ấy làm tôi vừa luyến tiếc vừa mừng vui. Tôi đậu công chức và hồi hộp nhận công tác.

Ngày đầu tiên với biết bao ngỡ ngàng. Trường lớp có đó mà cứ như không. Dăm ba thầy cô giáo. Rải rác học trò. Trường là trường mượn.

Một cô bé chạy xộc tới bên tôi, hỏi dồn:

- Này chị, chị có biết cô N là ai không?

Tôi quay lại. Đó là  một học trò nhưng...rất nhỏ. Tôi cũng nhỏ - mới ra trường mà! Hèn chi gọi mình bằng chị. Tôi cười, bằng cái giọng lơ lớ nửa Quảng nửa Quy (Quảng Nam, Quy Nhơn):

- Nè nhỏ, hỏi cô N làm gì?

Nhỏ luống cuống:

- À em... em tìm giáo viên chủ nhiệm.

- Cô là cô N. Nhưng mà chưa chắc là chủ nhiệm đâu.

Nhỏ trố mắt nhìn tôi, hỏi gặn:

- Chị ...chị là cô?

Tôi cười: Ừ. Rồi rảo bước đi nhanh. Bỏ lại nhỏ với bao điều ngơ ngác.

Đó là lần tiếp xúc đầu tiên trong cuộc đời làm cô giáo.

*   *   *

Tôi loay hoay mãi mới tìm được phòng hiệu trưởng.

- Em sẽ chủ nhiệm lớp 10/3.

Tôi vẫn chưa hết ngỡ ngàng. Chủ nhiệm ư? Mà thưa thầy lớp đâu để mà chủ nhiệm.

Thầy cưòi:

- Em yên tâm. Sẽ có lớp. Lớp đó.

Tôi không lạ gì với giọng nói và tiếng cười hiền lành ấy. Bởi tôi biết thầy từ khi tôi còn là một cô nữ sinh của trường THPT Núi Thành (lúc đó thầy là phó hiệu trưởng). Theo cánh tay thầy, tôi thấy có một nhóm học sinh. Trong đó có cô bé khi nãy hỏi tôi. Và đó sẽ là lớp, là học sinh của tôi.

*   *   *

Ấy vậy mà như có duyên nợ. Tôi gắn bó với lớp cả ba năm. Niềm vui, nỗi buồn, sự bực bội... mà thế hệ  học trò đầu tiên mang đến cho tôi cũng không nhỏ. Những lúc không chịu nỗi, muốn đầu hàng bởi những “siêu quậy” trong lớp. Tôi gặp thầy xin thôi không chủ nhiệm nữa. Vẫn nụ cười hiền lành, giọng tâm tình động viên. Rồi những giọt nước mắt của học trò sợ tôi bỏ rơi chúng. Tôi vừa như được tiếp sức từ Thầy, vừa không nỡ chối từ tấm lòng của các em. Tôi lại tiếp tục bám lớp.

Thời gian trôi. Lớp 10/3 ngày nào của tôi đã thành lớp 12/3. Sự trưởng thành ấy cùng song hành với một ngôi trường. Rồi thầy trò chúng tôi không phải “ăn nhờ ở đậu” nữa. Một ngôi trường đẹp, khang trang được xây dựng. Chúng tôi “về nhà mới” trong tâm trạng vô cùng phấn khởi. Trường đẹp hơn. Trò đông hơn. Đội ngũ giáo viên cũng nhiều hơn.

Chúng tôi lớn lên cùng sự trưởng thành của một ngôi trường.

Mười năm. Vậy là đã mười năm. Mốc son đỏ đánh dấu sự hình thành của một ngôi trường, cũng là của cuộc đời làm  nghề giáo.

 Hôm nay, diện mạo của ngôi trường đã có nhiều thay đổi. Lớp 12/3 của tôi cũng đã ra trường. Minh đậu đại học và trở thành một kĩ sư điện. Vĩnh(A) ra tỉnh làm cảnh sát cơ động. Hoà trở thành một sĩ quan quân đội. Cẩm trở thành y tá. Và nhiều  em theo đuổi những ước mơ riêng. Hằng năm cứ đến ngày 20 tháng 11 là tập thể ấy lại hẹn nhau về thăm tôi. Chưa năm nào ngôi nhà nhỏ của tôi thiếu bóng dáng và những tiếng cười, giọng nói quen thuộc ấy. Có lẽ đó là niềm hạnh phúc đời thường của một “kẻ đưa đò” như tôi. Qua sông rồi lại trở về. Tôi vui vì các em vẫn nghĩ về mình. Tìm về với mình như về với những gì thân thuộc nhất. Hiệu trưởng của chúng tôi giờ cũng đã chuyển công tác về đơn vị mới. Nhưng mãi mãi những năm tháng vất vả cùng thầy sẽ không bao giờ chúng tôi quên. Mãi mãi hình ảnh về một người thầy tận tuỵ, giàu tình thương yêu sẽ còn mãi trong tôi.

Chia tay với thầy vào một ngày tháng 9. Hôm ấy, cả hội đồng đều rơi lệ. Dòng ngôn ngữ nước mắt ấy đã nói hộ bao điều... Chắc thầy hiểu!

Thật may khi hiệu trưởng mới cũng là thầy cũ mà chúng tôi hằng trân trọng. Trong giờ phút giao thoa chúng tôi đã tránh được cảm giác ngỡ ngàng. Chính thầy đã thắp sáng trong chúng tôi niềm tin. Xua tan trong chúng tôi những lo lắng. Gần gũi. Ân cần chỉ bảo. Nghiêm khắc mà nhân hậu. Đó là điều giản dị mà chúng tôi cảm nhận được từ thầy. Thật vui khi cả hai Thầy hiệu trưởng đều là thầy giáo cũ của mình. Có lẽ, vì thế mà chúng tôi thấy yên tâm và gắn bó với trường hơn.

Mười năm. Một ngôi trường. Hai địa điểm. Hai tên gọi. Hai thế hệ lãnh đạo. Mười năm - không dễ ai quên...

Những ngày đầu đông.

 5K

Số tài khoản ủng hộ Hội khuyến học:
Tên: Trường THPT Nguyễn Huệ
Số TK: 218 201 000 xyz
Tại ngân hàng NN&PTNT Quảng Nam
DANH SÁCH MẠNH THƯỜNG QUÂN
CỰU GIÁO VIÊN-HỌC SINH ỦNG HỘ

Xem tại đây: Danh sach cơ quan, cá nhân ủng hộ 20/11/2020 và 20 năm thành lập trường.

1. Công ty Hùng Hoàng Hoa: 10.000.000 VNĐ

2. Công ty Tấn Đức-Đà Nẵng: 20.000.000 VNĐ

3. Công ty sắt thép ThànhViệt: 2.000.000 VNĐ

4. Cựu HS Khóa 2000-2003: 6.500.000 VNĐ

5. Cựu HS Khóa 2006-2008: 3.000.000 VNĐ

6. Công ty TNHH gạch Đồng Tâm Nhất Nguyên: 5.000.000 VNĐ

7. Công ty Trầm Hương Hồng Ngọc: 15.000.000 VNĐ

Hội khuyến học nhà trường xin cảm ơn và ghi nhận tình cảm mạnh thường quân, các em Cựu HS. Chúc hạnh phúc và thành đạt!

Liên kết web

Hiện có 38 khách Trực tuyến

Gallery ảnh

Liên kết Portal mới

congelearning
tracnghiemonline1
csdlnganh
qoofice
solienlacdientu
tracuudiemthi
ooffice so
truonghocketnoi
facebookketnoi
tiengnoihocsinh

Liên hệ

logo_nguyenhue

Thầy Trần Văn Chương - Quản trị mạng
Tam Hiệp, Núi Thành, Quảng Nam
Tel: 0972.889345
Email: tranchuongnt@gmail.com

Thống kê

Các thành viên : 12
Nội dung : 586
Liên kết web : 120
Số lần xem bài viết : 2047351

Cấu hình bố cục

Hướng

Phong cách menu

Màu giao diện

TAVICO TOOLS