Lời tỏ tình của mùa hạ - Cô Ái Nghĩa

  • PDF.InEmail

LỜI TỎ TÌNH CỦA MÙA HẠ

Truyện ngắn

Ái Nghĩa

Ta bên nhau hôm nay là lần cuối

Rồi ngày mai ta cất bước lên đường

Biết nói gì trong giây phút phân ly

Xa vĩnh viễn hay còn ngày tái ngộ.

Vĩnh thì thầm, giọng lạc dần theo tiếng gió. Na bần thần, còn Tú thì ngơ ngác. Trước giờ phút chia li, ba đứa không nói thì. Chỉ có lời thì thầm ấy cứ vọng hoài trong tâm khảm.

Na sinh ra và lớn lên ở một vùng quê đầy nắng và gió. Có dòng sông quê êm đềm cứ tha thiết chảy phía sau nhà. Nhà Na thuộc loại khá giả. Mẹ Na nuôi lớn tuổi thơ Na bằng đường kim mũi chỉ của một người thợ may tận tuỵ. Còn ba Na rong ruổi vì những chuyến làm ăn xa nhà. Tuổi ấu thơ ấy cứ trôi qua trong bình lặng. Rồi một ngày, Na trở thành thiếu nữ, xúng xính trong tà áo dài thướt tha. Na đến trường trong cặp mắt ngưỡng mộ, ao ước lẫn ghen tị của lũ bạn cùng trường.

- Ba nó là đại gia, nhà mình nghèo có mơ cũng không thấy.

- Ước gì được một lần ngồi trên chiếc xe sáng bóng ấy.

- Ối dào, giàu với sang cũng là phù du. Sẽ hết sạch thôi…

-…..

Còn nhiều câu nói khác mà cô bé 16 tuổi như Na lần đầu nghe thấy một cách đầy tự hào lẫn xót xa. Cánh cổng trường trung học mở toang trước Na nhưng cánh cửa lòng của lũ bạn thì hạn hẹp. Na cô đơn trong những ngày đầu đến lớp. Cô đơn bởi nó là con nhà giàu. Đôi lúc Na chợt thèm được là con nhà nghèo để đổi lấy chút cảm thông từ lũ bạn. Cái suy nghĩ đơn giản mà tàn nhẫn ấy của chúng bạn không dễ gì bị xoá nhòa dù Na đã sống hết mình trong cái tập thể 10C ấy. Duy chỉ có một điều không bao giờ thay đổi: nhà Na vẫn giàu.

Như là một sự sắp đặt. Cuối năm lớp 10 ấy,  Na được chọn vào lớp bồi dưỡng Văn, chuẩn bị đi thi Tỉnh. Lớp nó, chỉ có một bạn trai duy nhất là Vĩnh. Tụi con gái tranh nhau bắt tay, giới thiệu. Còn Na cứ co lại một mình nơi góc lớp. Nó chẳng bận lòng với cái trò làm quen bát nháo ấy. Vĩnh thì bứt ra khỏi lũ bạn, tiến thẳng về phía nó, tự giới thiệu và thân thiện chìa một bàn tay ra chờ đợi. Na hững hờ đưa tay ra bắt. Không ngờ cái bắt tay ấy đã thành kỉ niệm đẹp nhất của tuổi học trò.

Phụ trách lớp bồi dưỡng của Na lại là một thầy giáo. Thế là lớp nó có thêm một đại diện của phái mạnh. Thầy là tâm điểm của mọi hoạt động học tập và vui chơi của lớp. Những bài giảng của thầy xoa dịu nỗi đau của Na. Trong mắt Na, thầy không phải là “ông kẹ” như lời đồn đại của các anh chị đi trước. Tâm hồn Na được nuôi lớn từ thầy. Na cũng không ngờ thầy và Vĩnh qua tâm đến nó nhiều như thế. Hình như cả hai hiểu được một chân lí rất giản dị mà lẽ thường người ta ít để ý: con nhà giàu cũng đáng thương và tội nghiệp. Sự cô đơn trong nó được khoả lấp từng ngày.

Lên 12, nó vẫn tiếp tục theo học lớp bồi dưỡng Văn. Còn Vĩnh phải chuyển sang lớp bồi dưỡng Sinh theo đúng năng lực và yêu cầu của Ban giám hiệu. Ngày chia tay, Na lặng lẽ không nói gì. Cái lặng lẽ đó thật đáng sợ. Nó có thể khiến người khác thấy nao lòng.

- Vẫn còn có thầy cơ mà. Vĩnh an ủi.

Na vẫn không nói gì. Cặp mắt nó ráo hoảnh. Vậy mà vài đứa bạn trong lớp cá cược rằng nó sẽ khóc. Đời nó còn nhiều cái đáng khóc hơn nhưng nó đã chịu được. Mà việc gì phải khóc khi cả hai vẫn học cùng trường.

Tú đến rất bất ngờ trong một lần Na cùng lũ bạn về quê Vĩnh, bất ngờ vì Na không hề biết Tú học cùng lớp lại là bạn thân của Vĩnh. Trong cuộc đời mỗi người, ít ra cũng có vài lần bứt mình ra khỏi những ồn ào của cuộc sống nơi phố thị, thì mới thấy hết ý nghĩa của sự “về quê”. Miền quê ấy đến giờ vẫn còn sống động trong nó với bao kỉ niệm. Con đường làng quanh co rợp bóng tre, dòng Trường Giang tha thiết chảy, những mẻ cá đầu mùa ba Vĩnh vào bờ, câu hò vọng lại xa xa dưới ánh trăng vằng vặc rồi tan ra, tan ra theo sóng nước. Lũ bạn rượt nhau, tung toé tiếng cười. Na cũng cười nắc nẻ. Và nếu không có sự bạo gan của Tú thì chẳng bao giờ Na biết cái cảm giác được ngồi vào cái thúng tròn vành lao ra giữa dòng nước chảy. Hôm ấy, cả bọn được một phen rớt tim ra ngoài khi cái thúng cứ chòng chành, lắc lư mãi. Tú cầm chặt mái chèo, hét lớn. Tiếng hét băng ngang tiếng kêu thất thanh vì sợ hãi của Na:

- Vĩnh, giữ chặt lấy tay Na. Giữ chặt lấy.

Na sợ hãi nhưng yên tâm trong cái siết tay thật chặt của Vĩnh. Nếu có chết nó cũng không cô đơn. Na nhắm mắt lại, chờ đợi...

Đêm ấy dưới ánh trăng cả bọn thức trắng. Biết bao câu chuyện, biết bao bài hát được vang lên. Vĩnh thật đa tài, nó vừa hát hay, vừa đàn giỏi. Bọn con gái thi nhau giành ngồi cạnh và nhận bừa nó là “chồng”. Đêm càng về khuya, ngàn sao càng lấp lánh, lòng nó cũng sáng rực một niềm vui. Bài hát mà Vĩnh tặng nó là có ý nghĩa nhất. Nó vẫn thích cái biệt danh “Mùa thu tóc ngắn” mà tụi trong lớp đặt cho. Cũng chẳng biết sao tụi nó bảo Na nhẹ nhàng, quyến rũ và nhạy cảm như thu. Mà hình như nó cũng giống mùa thu thật. Đến giờ những lời ca ấy vẫn còn vang vọng hoài trong kí ức nó: “ ...Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn, mà mùa thu dài lắm ở chung quanh, linh hồn anh vội vã  vẽ chân dung, bày vội vã vào trong hồn mở cửa...” .

Năm học cuối cấp trôi nhanh đến lạ. Mới đó mà đã chớm hè. Na nâng niu cất giữ từng kỉ niệm đẹp. Mỗi giờ ra chơi, Tú và Vĩnh đều chạy lại nơi cửa sổ phòng lớp Na. Ba đứa chỉ kịp nói với nhau vài câu rồi tiếng trống vào học lại vô tình vang lên. Ngày nào cũng thế, hình như cả ba thấy việc gặp nhau sau mỗi giờ ra chơi như một thói quen. Sắp ra trường rồi nên ai cũng trở nên lặng lẽ, cái nhìn cũng trở nên tha thiết hơn. Na vô tư còn lũ bạn trong lớp nó thì luôn nhắc chừng:

- Hai anh chàng đó, Na phải chọn một. Xem chừng cả hai đều có tình ý. Cuộc đua này không biết ai về đích?.

Là cuộc đua ư? Không, Na không nghĩ thế. Nhưng cũng thấy lòng mình bối rối. Nhất là những ánh nhìn da diết cứ bám riết lấy Na. Ba đứa sẽ không còn chung đường. Ra trường mỗi đứa sẽ theo đuổi mỗi ước mơ riêng. Vĩnh chọn nghành Y, Tú muốn vào quân đội, còn Na quyết tâm đậu sư phạm. Những năm tháng còn bên nhau là rất ngắn. Làm gì để níu kéo thời gian khi ngoài kia phượng vĩ đã hé cánh chào. Khúc đồng ca mùa hạ của lũ ve sầu lại cứ khắc khoải vang lên. Làm gì để mãi mãi là kỉ niệm đẹp. Và làm gì để khỏi mất nhau.

Vĩnh hẹn gặp Na sau giờ tan học dưới gốc phượng già. Không biết vô tình hay cố ý mà Tú cũng hẹn gặp Na vì có điều muốn nói. Na thấy mình bối rối thật sự. Nó chẳng biết sẽ đến chỗ hẹn để  gặp ai nên chạy thẳng về nhà.

Ông trời thật bất công với Na. Đời nó, sao lại ra thế này. Na không thể tin vào mắt mình. Ngôi nhà xinh đẹp như biệt thự đông nghẹt người. Có cái gì đang vỡ vụn trong nó. Băng qua dãy hành lang, Na ào vào nhà nức nở với tiếng kêu xé lòng:

- Ba! Ba ơi!

Rồi ngất lịm đi. Khi tỉnh dậy nó thấy mình đang ở ngoài nghĩa trang. Tiếng lũ em nó gào thất thanh, má nó vật vã trong đau xót. Na vẫn chưa hết bàng hoàng. Ba nó đã đi rồi sao. Không! nó không thể chấp nhận. Lần cuối cùng về nhà ba hứa sẽ đưa nó đi thi đại học. Vậy mà tai nạn kinh hoàng đã cướp ba đi vĩnh viễn. Nó là con gái rượu, là niềm tự hào và động lực để ba nó sống và làm việc. Nó không thể thiếu ba. Không thể tin vào cái điều đang diễn ra trước mắt. Người ta đang đưa ba xuống mộ sâu. Đau đớn tột cùng, nó nhào người theo ba. Vĩnh và Tú cũng nhào theo níu Na lại. Rồi người ta giữ chặt lấy nó, không để nó kịp nói với ba lời vĩnh biệt. Giàu có là phù du. Câu ác ý của lũ bạn giờ là sự thật. Nó nên oán ông trời hay oán lòng người tàn nhẫn?!

Những ngày cuối cùng của cuộc đời học trò, Na lặng lẽ như cái bóng. Nó không khóc nhưng cặp mắt vô hồn cứ nhìn đâu đâu vào cõi hư vô.

Ngày mai, con đường Na đi sẽ vĩnh viễn thiếu bóng ba. Mùa hạ cuối sao trời lại vần vũ?! Còn lời tỏ tình của mùa hạ nó đành bỏ lại phía sau lưng .

 Thời gian biết có quay trở lại ...

 5K

Số tài khoản ủng hộ Hội khuyến học:
Tên: Trường THPT Nguyễn Huệ
Số TK: 218 201 000 xyz
Tại ngân hàng NN&PTNT Quảng Nam
DANH SÁCH MẠNH THƯỜNG QUÂN
CỰU GIÁO VIÊN-HỌC SINH ỦNG HỘ

Xem tại đây: Danh sach cơ quan, cá nhân ủng hộ 20/11/2020 và 20 năm thành lập trường.

1. Công ty Hùng Hoàng Hoa: 10.000.000 VNĐ

2. Công ty Tấn Đức-Đà Nẵng: 20.000.000 VNĐ

3. Công ty sắt thép ThànhViệt: 2.000.000 VNĐ

4. Cựu HS Khóa 2000-2003: 6.500.000 VNĐ

5. Cựu HS Khóa 2006-2008: 3.000.000 VNĐ

6. Công ty TNHH gạch Đồng Tâm Nhất Nguyên: 5.000.000 VNĐ

7. Công ty Trầm Hương Hồng Ngọc: 15.000.000 VNĐ

Hội khuyến học nhà trường xin cảm ơn và ghi nhận tình cảm mạnh thường quân, các em Cựu HS. Chúc hạnh phúc và thành đạt!

Liên kết web

Hiện có 47 khách Trực tuyến

Gallery ảnh

Liên kết Portal mới

congelearning
tracnghiemonline1
csdlnganh
qoofice
solienlacdientu
tracuudiemthi
ooffice so
truonghocketnoi
facebookketnoi
tiengnoihocsinh

Liên hệ

logo_nguyenhue

Thầy Trần Văn Chương - Quản trị mạng
Tam Hiệp, Núi Thành, Quảng Nam
Tel: 0972.889345
Email: tranchuongnt@gmail.com

Thống kê

Các thành viên : 12
Nội dung : 588
Liên kết web : 120
Số lần xem bài viết : 2055463

Cấu hình bố cục

Hướng

Phong cách menu

Màu giao diện

TAVICO TOOLS